5. Bình thường.
Nếu có thể, tôi mong chúng tôi chỉ như những đôi vợ chồng bình thường khác. Tuy rằng như vậy sẽ thiếu thốn quyền lực lẫn tiền tài, nhưng chúng tôi sẽ có thể ở cùng nhau thật gần. Tuy nhiên, đây chỉ là ý nghĩ của riêng tôi, bởi vì tôi biết, nếu anh không phải Nguyên soái, như vậy Cố Triệt cũng sẽ không phải là Cố Triệt.
Sau hai năm kết hôn, một năm mới nữa lại đến. Hứa Mộ Triều đang nhàm chán vô cùng, quyết định đặt ra mục tiêu đầu năm cho bản thân---
Giống như một người phụ nữ bình thường, yêu một người đàn ông không bình thường.
Tận sâu thẳm trong lòng cô, cô vẫn là một người phụ nữ rất truyền thống. Cô đã đặt ra cho mình nhiệm vụ đầu tiên, đó là bắt đầu làm quen với việc nấu canh. Tuy rằng gia cảnh từ nhỏ rất bình thường, nhưng Hứa Mộ Triều vốn được cha mẹ cưng chiều hết mực, cùng lắm chỉ biết làm trứng xào ớt xanh. Vì thế hôm nay, cô cho đầu bếp nghỉ một ngày, tự nhốt mình trong bếp nghiên cứu thật lâu thật lâu.
Buổi tối Cố Triệt về nhà, không ngờ nhìn thấy vợ yêu vốn luôn lạnh nhạt lại khó nén sự hưng phấn nhiệt tình. Ánh mắt anh thản nhiên đảo qua bốn mặn một canh đơn sơ trên bàn cơm, áo khoác cũng chưa kịp cởi liền nhanh chóng ngồi xuống.
Cô lập tức đưa chén cơm qua, anh gật đầu, nhận lấy bắt đầu ăn.
Nhìn vẻ mặt luôn bình tĩnh của chồng, cô không nhịn được bèn hỏi: "Ông xã, hương vị ra sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-cua-ke-chinh-phuc/2068556/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.