"Thượng tướng, xin hỏi loài người có tham gia chiến tranh chống lại người hành tinh Gene không?"
"Thượng tướng, Thú tộc có thể giành được độc lập không?"
"Thượng tướng, có phải biên chế quân đội sẽ giảm trên diện rộng ?"
"Thượng, tướng, Quan, Duy, Lăng —— nghe nói ngài luôn thầm mến Nguyên soái phu nhân, có thật không?"
Buổi họp kí giả vô cùng ồn ào náo động, đèn flash chớp lên sáng choang. Giữa một đám phóng viên ồn ào có một giọng nói đột ngột mạnh mẽ vang lên. Rõ ràng là một giọng nói thật trong trẻo lại mang khí thế như sấm dội, lấn áp tất cả giọng nói của những kẻ khác, vang vọng cả hiện trường của buổi họp báo.
Một vấn đề sắc bén lại vô cùng khó trả lời khiến mọi người đều há hốc mồm.Toàn bộ hội trường nhất thời đều lặng ngắt như tờ.
Trước micro, Quan Duy Lăng chậm rãi ngẩng đầu, giống như những người khác, nhìn về phía nơi phát ra âm thanh kia.
À...
Thì ra là cô ấy —— Hầu Manh
Dám đụng chạm đến "vẩy rồng" của Nguyên soái, dám không sợ chết mà hỏi vấn đề này, còn kéo cả vị Thượng tướng trung thành xuống nước.Khắp Đế đô này, trừ "Yêu nữ" giới tin tức Hầu Manh, không nghĩ ra được sẽ có người thứ hai.
Lúc này, yêu nữ đang khoanh tay đứng ở dãy ghế cuối cùng. Tóc đen, da trắng như tuyết, môi đỏ mọng như lửa, mặc một bộ đồ Tây màu đen với áo sơ mi màu xanh rất nghiêm túc.Thế nhưng lại lộ ra một khí thế vừa mê hoặc vừa bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-cua-ke-chinh-phuc/2068552/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.