Trướckhi đạn bắn vào trán, với thân thủ của Thẩm Mặc Sơ, anh hoàn toàn có đủ thờigian để phòng ngự hoặc tấn công.
Songcó rất nhiều khả năng hiện lên trong đầu anh trong khoảng khắc đó, cuối cùnganh quyết định không nhúc nhích.
Cảmgiác bị đạn bắn trúng rất kỳ quái…
Khôngcó ánh lửa, không có sự đau đớn, cũng không có cái chết.
Chỉcó sự đau nhói nho nhỏ xuyên vào giữa trán. Giống như một con rắn nhỏ, bò đikhắp xương cốt huyết mạch trong thân thể anh, sau đó biến mất không còn dấuvết.
ThẩmMặc Sơ kiềm chế trái tim đang đập cuồng nhiệt, giữ vẻ mặt trầm ổn, ngẩng đầulên, thấy Hudgens mỉm cười trêu chọc “Thẩm khanh, chỉ là sự trừng phạt nhỏ màthôi… Ta cũng không nỡ giết người có tài như ngươi đâu.”
“Tạơn chủ nhân” Lòng bàn tay Thẩm Mặc Sơ đã ràn rụa mồ hôi. Hudgens là chuyên giavề phương diện virus sinh hóa. Virus zombie lan tràn vào trăm năm trước đều nhờcông lao của hắn. Mặc dù vừa rồi không phải đạn thật… nhưng rốt cuộc hắn đãtruyền thứ gì vào cơ thể anh?
“Dẫnta đi dạo” Hudgens cũng không giải thích gì thêm.
“Vâng”Thẩm Mặc Sơ khom người mời hắn đi trước, nhìn thấy vẻ mặt tức giận lo lắng củabọn Lưu Phi, anh bí mật lắc đầu với bọn họ.
Saukhi đi một vòng ở Bộ Tư Lệnh, dường như Hudgens không còn hứng thứ, mang theođám thuộc hạ chuẩn bị lên xe quay về.
Trướckhi bước lên chiếc xe điện quang, hắn quan sát bên ngoài một chút, sau đó mỉmcười đầy hàm ý với Thẩm Mặc Sơ.
“Thẩmkhanh, năm phút nữa sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-cua-ke-chinh-phuc/2068489/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.