Đêm hôm đó, giấc ngủ của Hứa Triển rất tệ.
Có lẽ do ban ngày về huyện, nên trong mơ, cô vẫn như đang trên con đường đó, chạy thục mạng, rồi cả người bổ nhào xuống, muốn nhúc nhích cũng không được. Lúc cúi đầu, cô thấy cái bụng mình như quả dưa hấu, mà bên trong có thứ gì đó đang ngọ nguậy khiến bụng cô quặn thắt. Cô muốn ngẩng đầu kêu cứu thì chợt có một cậu bé nhỏ gầy đứng trước mặt cô, ánh mắt âm trầm, giơ hai ngón tay về phía bụng của cô trong tư thế ngắm súng.
Chỉ trong nháy mắt, dường như thật sự có một viên đạn xuyên qua bụng, rồi Hứa Triển choàng tỉnh dậy.
Trong phòng tối om, người đàn ông bên cạnh quay lưng về phía cô, ngủ rất say. Cơn đau bụng không hề thuyên giảm, ngược lại còn dữ dội hơn.
Hứa Triển chậm rãi ngồi dậy, ôm bụng định vào nhà vệ sinh, nhưng mới hơi nhổm dậy thì người đàn ông bên cạnh đã xoay người lại, giọng khàn khàn, “Sao thế?” Vừa nói, anh ta vừa bật đèn ngủ lên.
Khi anh ta thấy dáng vẻ co quắp của Hứa Triển thì hoàn toàn tỉnh ngủ, chồm hẳn dậy, ôm thắt lưng cô và căng thẳng hỏi: “Sao thế? Có phải đau bụng không? Em nằm xuống đi đã, anh lập tức gọi bác sĩ lên kiểm tra cho em.”
Hứa Triển tái mặt nói: “Tôi muốn đi vệ sinh!”
Có thể là món mì lạnh của ban ngày đang biểu tình, làm loạn ầm lên trong bụng cô. Uông Nhất Sơn lo lắng đứng canh ở cửa phòng vệ sinh, nhìn Hứa Triển.
Con gái hay xấu hổ, nhưng bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-chiem-huu/1855158/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.