Sau khi gọi vài cuộc điện thoại, anh ta ngẫm nghĩ một lúc rồi sắc mặt lại bình thường.
Hứa Triển còn muốn nói vài câu thêm dầu vào lửa nhưng cái bụng đã kịp réo trước.
“Sao sớm thế mà đã đói? Thức ăn ở văn phòng không ngon à?”
Đồ ăn của nhân viên công ty có thể so với đẳng cấp khách sạn, ba món mặn và một món canh, nhưng trưa nay bị con sói háo sắc quấy rối nên cô đâu còn tâm trạng mà ăn!
Hứa Triển không thấy anh ta nói về chuyện xử lý con sói kia nên chỉ tiện miệng nói: “Nhà ăn của công ty anh chán chết, sườn xào chua ngọt mà cũng không có, không thích ăn.”
Uông Nhất Sơn không nói chuyện mà khởi động xe và ra khỏi bãi đỗ.
Mặc dù Uông Nhất Sơn không nói, nhưng Hứa Triển lại cảm thấy anh ta đang có sự tính toán rồi.
So với tên Sơn Ca ngày trước, tên họ Trịnh này chắc là sẽ gãy xương toàn thân.
Nhưng, hôm sau, chủ nhiệm văn phòng lại tuyên bố —— Trịnh Nghiễm Đông được thăng chức lên làm trưởng bộ phận tài vụ. Đây là bộ phận quan trọng, người vào được không những tiền lương cao mà trong tương lai còn được chia cổ phần, có thể vào hội đồng quản trị.
Người khác thì không sao, chứ Hứa Triển như nuốt phải tóc.
Ở buổi phát biểu trước khi chính thức nhậm chức, Trịnh Nghiễm Đông vô cùng đắc ý. Lúc liếc qua Hứa Triển, ánh mắt đầy vẻ ngạo nghễ, dường như mang hàm ý, bây giờ mà muốn chơi quy tắc ngầm với hắn ta thì cũng phải xếp hàng dài.
Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-chiem-huu/1855151/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.