''Huynh đệ, thiệt thòi cho cậu rồi, nào, uống ly trà đi.'' Dương Cửu Lang cười nịnh, tự tay đưa tới một ly trà nóng cho Tần Tiêu Hiền.
''Cảm ơn cảm ơn.'' Tần Tiêu Hiền vội nhận lấy ly trà, vụng trộm đánh giá hắn một chút, gượng cười ca ngợi: ''Đại ca, lực tay của huynh cũng được lắm nha!''
Dương Cửu Lang thoáng chốc nhớ lại cảnh tượng lúc nãy nhấn hắn xuống đất, vẻ mặt cũng hơi xấu hổ, vỗ vai hắn nói: ''Quá khen quá khen, khi khác để ca dạy cậu.''
Hai cái vỗ này khiến Tần Tiêu Hiền suýt phun cả trà ra, nhưng lại không dám trêu vào hắn, chỉ có thể gật đầu cười: ''Được! Đệ nhất định phải theo huynh học một ít!''
''Lão Tần, đệ về khi nào vậy?'' Mạnh Hạc Đường đột nhiên hỏi đến: ''Khuya hôm trước lúc ta đến nhà đệ, bác trai nói đệ còn chưa về nhà, ta còn tưởng trong thời gian ngắn sắp tới đệ cũng sẽ không về chứ.''
Tần Tiêu Hiền cười nói: ''Không phải là đúng lúc sao? Đêm đó huynh vừa đi, giữa trưa hôm sau là đệ về đến nhà, sau đó nhìn thấy lá thư huynh gửi tới, lập tức lên đường đến Bắc Kinh.''
Tần Tiêu Hiền nói, móc lá thư từ trong túi ra đưa cho y, Mạnh Hạc Đường nhận lấy lá thư thoáng nhìn qua, đây là lá thư đầu tiên mình gửi cho lão Tần vào đêm trước ngày thành thân trong quán trọ, sau đó quanh đi quẩn lại rơi vào tay Đào Dương, lại từ chỗ y gửi đến nhà họ Tần.
Mạnh Hạc Đường đọc nội dung trong thư, không khỏi mỉm cười, khi đó y còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-van-xa-len-nham-kieu-hoa-ga-cho-dung-nguoi/274766/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.