''Phế vật!''
''Ông chủ Vương bớt giận, huynh đệ chúng ta hơi hấp tấp, vừa nghe hắn kêu 'Cửu Lương' là ra tay luôn!''
Trong một ngôi nhà gỗ cũ nát, bọn cướp cúi người đứng song song, ra sức tìm cho mình một lý do để giải vậy, người trước mặt được gọi là ông chủ Vương - Vương Dụ Tôn hừ một cái, khinh bỉ nhìn bọn họ: ''Đầu óc các ngươi đều thiếu gân hết à? Chỉ vì hắn kêu lên là 'Cửu Lương' thì các ngươi đã nghĩ hắn chắc chắn là Châu Cửu Lương hả?''
Bọn cướp xấu hổ vô cùng, nhỏ giọng lầm bầm: ''Vậy mới nói là....hấp tấp...''
''Đừng có nói nhảm với ta!'' Vương Dụ Tôn hất tay, nói bằng giọng lạnh lùng: ''Ta mặc kệ các ngươi nghĩ cách gì, trong ba ngày! Nhất định phải đem Châu Cửu Lương đến đây cho ta!''
Bọn cướp vội gật đầu, sau đó lại hỏi: ''Ông chủ, vậy người này...ngài xem xử lý thế nào đây?''
Vương Dụ Tôn nghe vậy thì đưa mắt nhìn Mạnh Hạc Đường đang hôn mê trên giường, bực bội thở dài: ''Thôi, nếu hắn cũng chưa thấy được mặt của các ngươi thì cũng chẳng có ích gì với chúng ta, đợi đến khi bắt được Châu Cửu Lương thì hắn đi!''
Bọn cướp nhíu mày, chuyện bắt cóc tống tiền này bọn chúng đã làm rất nhiều năm rồi, trói người tới rồi thì không thể nào trả về, trả về thì như trả gián điệp về vậy! Sớm muộn cũng sẽ hại chết chính mình!
Có thể thấy là ông chủ Vương đây lần đầu tiên tiếp xúc với chuyện này, được thôi, chỉ cần giúp hắn bắt Châu Cửu Lương, còn Mạnh Hạc Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-van-xa-len-nham-kieu-hoa-ga-cho-dung-nguoi/274751/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.