Sau khi nói chuyện với Dương Cửu Lang xong, Châu Cửu Lương liền cáo từ, Mạnh Hạc Đường đến cửa chính của nhà họ Dương tiễn hắn, Châu Cửu Lương vỗ vỗ lên mu bàn tay y nói: ''Tiên sinh yên tâm, sáng mai Cửu Lang tất sẽ đưa huynh về.''
Mạnh Hạc Đường nhíu mày nhìn hắn: ''Tại sao cậu...sao cậu không đón ta về luôn bây giờ?''
''Được huynh ấy đưa về chẳng phải có thể diện hơn sao?'' Châu Cửu Lương nhướng mày cố ý trêu y, thấy y vẫn mặt ủ mày chau thì lại giải thích với y: ''Thiệt thòi cho huynh, chỉ là hai người họ ầm ĩ ra đến như vậy, muốn mọi chuyện lắng xuống thì chỉ có thể đi con đường này.''
''Ta hiểu ý của cậu.'' Mạnh Hạc Đường gật đầu, nhìn hắn với vẻ lo lắng: ''Nhưng không ở cạnh cậu, ta không yên tâm.''
''Ta sẽ chăm sóc tốt cho bản thân.'' Châu Cửu Lương cười với y, lập tức cảm thấy trong lòng ấm áp, trong lúc lơ đãng thì chú ý đến sợi dây chuyền trên cổ y, Châu Cửu Lương nhướng mày: ''Sợi dây chuyền này...là Cửu Lang tặng cho huynh à?''
''Hả?'' Mạnh Hạc Đường cúi đầu nhìn dây chuyền trên cổ, vội giải thích với hắn: ''Không phải không phải, đây là Cửu Lang mua cho Biện nhi, không biết tại sao đột nhiên nổi giận rồi lại đeo lên cho ta, ta định trả lại cậu ấy, nhưng cậu ấy không cho ta tháo xuống.''
Châu Cửu Lương gật đầu, nhếch môi không biết là ý gì: ''Trông rất đẹp.''
''Cậu...đang giận à?'' Mạnh Hạc Đường thăm dò hỏi hắn, sau khi hỏi ra rồi thì lại lâm vào xoắn xuýt, thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-van-xa-len-nham-kieu-hoa-ga-cho-dung-nguoi/274740/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.