Hôm nay Minh Nguyệt Lâu rất tưng bừng náo nhiệt!
Trong đại sảnh có cả đám người đông như trẩy hội, rộn rộn ràng ràng, nhưng không ai nói chuyện chính sự hết, mà là vừa mồm năm miệng mười trò chuyện với nhau, vừa xem Dương Cửu Lang bắt nạt Vương Dụ Tôn.
''Uống không? Hả? Ngươi có uống hay không?''
Dương Cửu Lang không hài lòng với hàng động dằn mâm xán chén vừa rồi của Vương Dụ Tôn, lúc này hắn đang dùng khuỷu tay ghìm mạnh cổ hắn ta, bóp cằm hắn, cứng rắn đẩy tách trà đến bên miệng hắn, nhất định phải ép hắn uống thêm ly nữa nếu không thì không được!
Vương Dụ Tôn không chịu uống, nhưng lại không vùng ra khỏi hắn được, chỉ có thể ngậm kín miệng, liều mạng giãy dụa, nhìn từ xa thì hình ảnh này giống như mấy tên già lắm tiền đang ép uổng kỹ nữ hiền lành lương thiện trong thanh lâu vậy.
''Tiểu tử giỏi lắm! Có khí phách nhỉ? Ngươi không uống đúng không? Không cho thể diện đúng không? Hả?''
Dương Cửu Lang cười khẩy, nhe răng nhếch miệng, mặt mũi dữ tợn, hung hãn đến mức làm những ông chủ khác đều sợ hãi không dám đến gần, ngay cả chính người của họ cũng không dám nhìn thêm, cái này ai mà không biết nhìn vào còn tưởng Dương Cửu Lang mới là người xấu đó!
''Cửu Lang! Đủ rồi Cửu Lang!''
Tạ Kim là người cần mặt mũi, thật sự là hắn cũng không gánh nổi cái người này, che mặt mình lại, vỗ Dương Cửu Lang một phát: ''Đừng quậy nữa, cả đống người đang nhìn kia kìa!''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-van-xa-len-nham-kieu-hoa-ga-cho-dung-nguoi/1888741/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.