Thuốc mê đập vào mặt, Châu Cửu Lương vội lùi lại phía sau, đưa tay xua tan bột thuốc trước mặt, thấy ba tên cướp kia đã thừa cơ chạy ra khỏi nhà gỗ, Châu Cửu Lương vội vàng đuổi theo.
Bọn cướp ra đến cửa lập tức chạy thẳng tới Vương Dụ Tôn và Mạnh Hạc Đường, kế hoạch đã thất bại, trong lòng chúng biết rõ, nếu như không tiêu diệt ba người họ ở nơi này thì sau khi trở về chắc chắn sẽ thông đồng với nha môn tới bắt giữ chúng, cho nên chúng quyết tâm muốn diệt cỏ tận gốc!
Trong lúc Vương Dụ Tôn chạy trốn đột nhiên bị một bàn tay ấn bả vai xuống, lúc này quay đầu lại nhìn, một con dao chặt thẳng tới cổ hắn, Vương Dụ Tôn giật mình, vội vàng cúi đầu né đi, quay người đá một tên cướp bay ra ngoài!
Nhưng đá văng được một tên, lập tức lại có thêm hai tên nữa xông tới, trong tay Vương Dụ Tôn còn bế Mạnh Hạc Đường, rất không tiện phản kích, đành phải cố hết sức tránh né, đứng không vững nên ngã ngồi xuống đất.
Dao chạm tới mặt, Vương Dụ Tôn vội vàng khẽ khom lưng bảo vệ Mạnh Hạc Đường dưới thân mình, cũng may lúc này Châu Cửu Lương đã chạy tới, đá một phát làm con dao của đám cướp bay ra, chắn giữa bọn họ, cảnh giác nhìn ba tên cướp, hô lên với Vương Dụ Tôn: ''Đi mau!''
''Bọn chúng có ba người! Một mình huynh phải đối phó với chúng còn phải yển trợ cho bọn ta, bất kể thế nào cũng không phân thân ra được!'' Vương Dụ Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-van-xa-len-nham-kieu-hoa-ga-cho-dung-nguoi/1888733/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.