''Con nói cái gì cơ?''
Tạ Kim còn tưởng là mình nghe nhầm, hắn bỗng ngồi bật dậy khỏi giường, nhìn Trương Cửu Nam với vẻ đầy khó tin: ''Con mới nói cậu ta muốn về nhà hả?''
Trương Cửu Nam dùng cách chạy để tới đây, còn đang thở hồng hộc, nghe giọng điệu của hắn rất nóng ruột, vội lắc đầu: ''Không, huynh ấy không có nói, huynh ấy chỉ kêu con đi đưa tin cho anh trai của huynh ấy giúp, bảo ngày mai tới đây một chuyến.''
''Nói vậy là không phải cậu ta muốn về?'' Chỉ trong chốc lát hai mắt Tạ Kim tỏa sáng, giống như đã nhìn thấy được hi vọng.
''Con đâu có biết chứ!'' Trương Cửu Nam nói với vẻ mặt như đưa đám, liếc nhìn ra cửa sổ thấy trời sắp sáng, hắn vội vàng xoay người đi: ''Thôi, con phải đi đưa tin cho huynh ấy đây, muộn nữa là không kịp!''
''Này, con quay lại đây!'' Tạ Kim vội nhảy xuống giường, túm cánh tay hắn lại: ''Con còn đi đưa tin cho cậu ta làm gì chứ, nếu cậu ta thật sự đi về thì phải làm sao?''
''Nhưng mà huynh ấy đã dặn rồi, nếu con không đi đưa tin cho huynh ấy, huynh ấy mà hỏi tới thì chẳng phải con sẽ mất mạng sao?'' Trương Cửu Nam tránh tay hắn ra, vừa đi ra cửa vừa nói với hắn: ''Những gì con cần nói với người con đã nói rồi đó, còn lại người tự xem xét rồi giải quyết đi!''
Còn chưa dứt lời, Trương Cửu Nam đã biến mất ngoài cửa, Tạ Kim nhíu chặt mày đứng im tại chỗ, trong đầu hắn liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-van-xa-len-nham-kieu-hoa-ga-cho-dung-nguoi/1888693/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.