Một vị thiếu niên tuấn tú khôi ngô, khí chất phi phàm trong bộ đồ texudo màu trắng, đường hoàn đứng trước mặt của Dục Uyển. Hắn hơi cúi người xuống và đưa tay ra, giống như tác phong của quý tộc.
Trong khi Dục Uyển vẫn còn một họng thức ăn, tay cầm dĩa và miệng đang nhai. Sự xuất hiện bất ngờ và lời mời từ trên trời rơi xuống của hắn, làm cho thức ăn trong miệng muốn sặc hết ra ngoài.
Dục Uyển ngu ngơ không biết gì, suốt mười tám năm thì đây là lần đầu tiên cô nhận được lời mời của một người con trai. Có phải vận đào hoa của cô bắt đầu nở rộ, cuối cùng đã có người nhìn thấy vẻ đẹp tìm ẩn bên trong con người cô.
Trong lúc Dục Uyển vào còn đang lơ lững trên mây thì người ta đã kéo cô ra giữa sảnh. Hắn vòng tay qua eo, kéo sát Dục Uyển vào người mình. Một tay giữ chặt lấy eo thon, tay còn lại nhẹ nhàng cầm lấy tay cô.
“Uyển Tiểu thư! hôm nay em rất đẹp” Đầu hắn tựa vào vai cô, thủ thỉ bên tai.
Lời tán tỉnh của gã khiến cho trái tim còn non nớt chưa một lần yêu của Dục Uyển phải đập mạnh, cô như chìm trong ánh mắt dịu dàng và ôn nhu của hắn.
“thật..thật sao, anh thấy tôi đẹp”
“phải! em rất đẹp”
Đúng là mật ngọt chết ruồi, lần đầu tiên có một người đàn ông khen cô đẹp, Dục Uyển cảm nhận được mặt mình đang nóng dần lên, trống ngực cứ đánh loạn xạ. Trước đây chuyện tốt đẹp này chưa bao giờ xảy ra với cô.
Sau khi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-uyen/436986/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.