Hoắc Luật vừa về tới nhà đã cởi chiếc áo sơ mi trắng ném xuống đất. Hắn bước ngay vào phòng tắm và xả vòi nước.
Từ trên cao những tia nước bắn ra và chảy từ trên tóc, lan xuống mặt và cả thân hình cường tráng nam tính của Hoắc Luật. Nước chảy ra từ vòi sen khá mạnh, chạm vào da thịt trầy xước, làm cho hắn có cảm giác rất đau rát.
“Á...!” Hai hàng mi của Hoắc Luật chau mạnh.
Hắn xoay người lại nhìn bản thân mình trong gương, khá là giựt mình. Vì hắn không nghĩ cảnh tượng sẽ ghê gớm như vậy, trên cánh tay khỏe mạnh cơ bắp săn chắc vẫn còn hằn sâu những dấu răng rướm máu và dọc hai bên bả vai xuống lưng là dấu vết cào cấu từ móng tay của phụ nữ.
“mình đúng là bị điên mà...”
Hoắc Luật nhắm mắt lại, gục đầu vào gương vì không biết làm sao để tin vào chuyện đã diễn ra. Những kí ức cứ sống động như thật, bắt đầu xuất hiện trong đầu hắn...
“Rầm...m...!!!”
Hoắc Luật bật dậy và đè ngay Dục Uyển xuống giường, hai cánh tay cơ bắp của hắn như gọng kiềm, kìm chặt lấy cô. Cả người hắn như một khối đá nặng ngàn cân khiến cô không thể nào nhúc nhích, dù chỉ là một cữ động nhỏ.
Trước đây Dục Uyển đã biết Hoắc Luật rất mạnh nhưng không nghĩ hắn lại mạnh đến mức này. Tất cả sự cố gắng và lợi hại của cô đều vô dụng trước Hoắc Luật, không thể giúp cô thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn hiện tại.
“Mạn Ni! Mạn Ni...”
“anh buông tôi ra...tôi không phải là Hoắc Mạn Ni... tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-uyen/436982/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.