“ Áh..Áh.!!!”
Bạch Ngạn Tổ lại động thân kịch liệt hơn, hắn đè cô lên cửa, một tay hắn nắm lấy eo nhỏ của Lý Nhã mà đâm thẳng vào, tay sờ lên trên, kéo hai vú căng tròn ra khỏi nịt ngực, mỗi lần hắn đâm vào đều động tay bóp mạnh vào nơi mềm mại của Lý Nhã, khiến cô đau đến phát khóc.
“ Nói đi! Sau này em còn ra vẽ đáng thương trước mặt họ nữa không”
Lý Nhã vừa khóc vừa lắc đầu.
“ Hu..u..!!! Tổ, em không dám nữa, anh nhẹ thôi....anh làm em đau....Ư...ư..!!!”
“Anh phải khiến cho em thật đau, có như vậy thì em mới nhớ những lời anh nói” Hắn lại cố ý đâm thật mạnh vào, còn ép cô lên cửa.
“ Áh...ah..!!”
“Đừng mà Tổ...em thật sự rất đau...hu..u”
“đau đến vậy sao...” giọng nói thì ôn nhu dịu ngọt nhưng hành động thì trái ngược, hắn nâng một chân của Lý Nhã lên, ép sát lên cửa, rồi đem dục vọng đẩy mạnh vào trong người cô.
“Ư..ư..!!!” Lý Nhã đau đến chảy nước mắt, không lên tiếng nổi
“vậy sau này... em phải ngoan ngoãn nghe lời anh, anh sẽ không làm em đau nữa” Hắn dừng lại trong người cô, không tiếp tục tiến sâu vào.
Ngạn Tổ ôm lấy Lý Nhã, hôn lên tóc cô, vô cùng sủng nịnh.
“ Nếu em nhẹ nhàng với em....tiểu bảo bối, sau này đừng có làm anh giận nữa biết không”
“ Híc...c..!!!”
Từ từ hắn rút dục vọng ra khỏi người Lý Nhã. Cả người cô như được giải phóng, nhưng hai chân đã không còn chút sức lực nào, mất điểm tựa mà ngã ngay xuống đất.
Bạch Ngạn Tổ bồng Lý nhã lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-uyen/272960/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.