Bình minh rồi cũng đến trên Lỗ Hà Trấn.
Khác hẳn vẻ nhộn nhịp đông đúc như mọi khi.
Buổi sáng hôm nay, cả Lỗ Hà Trấn dù ai cũng dậy từ sớm.
Nhưng cũng chẳng nhộn nhịp ồn ào như mọi ngày.
Hồi tưởng về chuyện tối qua. Khuôn mặt tất cả mọi người đều thất thần.
Chỉ thỉnh thoảng nghe tiếng xì xầm.
“Sáng nay, ta thức dậy thì thấy đang ngủ với lão Phù, cả hai đều trần truồng, nghĩ đến là phát ói a”
“Ngươi còn đỡ, Trương tiểu tử còn ngủ với cả mẫu thân của hắn kìa…con mẹ nó…thật là tà môn”
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?”
Thậm chí còn có không ít nhân ảnh đang lên thuyền, rời bỏ Lỗ Hà Trấn này.
.
.
.
Những tia nắng sáng chiếu vào mắt khiến Lý Quý cũng thức dậy.
Vừa mở mắt ra, đã thấy mình nằm trên giường, y phục vô cùng chỉnh tề.
Hắn giật bắn mình.
Liền bật dậy, nhanh chóng xem xét xung quanh.
.
.
.
“Huynh dậy rồi đấy à ?”
.
.
.
Liếc sang chỉ thấy Đan Hiểu ngồi bên cửa sổ, nhìn sang hắn thâm ý.
Lý Quý cũng không có trả lời, nhanh chóng định thần.
Dù đầu đau như búa bổ, nhưng hắn vẫn nhớ mang máng tình cảnh hôm qua.
Chỉ thấy mặt khẽ nhăn.
- Ai da…đan dược của Tuyết Nhi…thật là tà môn.
Đan Hiểu nghe vậy bật cười, đi đến ngồi bên cạnh Lý Quý.
- Thấy trong người thế nào ?
Lý Quý chợt nhìn sang Đan Hiểu, như nhớ ra gì đó, sắc mặt cảm kích.
- Đa tạ, cũng nhờ muội tối qua…
Đan Hiểu liền ngắt lời.
- Không có gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-tu-ky/1203882/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.