🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sở Nhược Đình cứ nghĩ tới cái tính ai cũng chê của Hách Liên U Ngân là chả yên tâm nổi. Nàng đến gò Côn Luân ngay khi rèn xong pháp bảo.



Gò Côn Luân sở hữu bầu trời bao la cùng biển mây bạt ngàn, tuyết rơi rào rạt trên những ngọn núi uốn lượn vô tận, tất cả vẽ nên bức tranh bình yên.



Nàng tới chưa bao lâu mà đã có người gọi từ đằng sau, “Mẫu thân!”



Thanh Thanh nhào tới nhanh như gió, nó rúc vào lòng nàng rồi nũng nịu cọ cọ.



Sở Nhược Đình vuốt chiếc sừng nhỏ trên đầu bé rắn xanh, vui vẻ hỏi dạo này nó thế nào; Thanh Thanh ngoan ngoãn ngẩng đầu trả lời. Một người một thú mới nói dăm ba câu là lại có người hô, “Sở Sở!”



Sở Nhược Đình quay đầu nhìn, Kinh Mạch, Tuân Từ, Tạ Tố Tinh, Du Nguyệt Minh, và Huống Hàn Thần đang đi cùng nhau.



Lâu rồi không gặp, cả đám xông lên vây quanh nàng.



Huống Hàn Thần nhanh nhẹn nắm tay Sở Nhược Đình, đôi mắt hắn tràn ngập tình cảm dịu dàng tựa nước, “Nhược Đình, Nhạn tiền bối nói nàng bế quan, thế nửa năm qua nàng có tiến bộ không?”



Sở Nhược Đình quả thật bận tu luyện tại Vô Niệm Cung, không rảnh rang lấy một khắc.



Đêm qua song tu cùng Hách Liên U Ngân, hắn chẳng được lợi gì nhưng tu vi nàng hình như đã tiếp cận Phân Thần hậu kỳ.



Sở Nhược Đình vừa định trả lời thì Tạ Tố Tinh túm cổ áo Huống Hàn Thần rồi kéo hắn sang bên cạnh, thiếu niên ghé mặt sát nàng,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-tien-do/2148032/chuong-154.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dục Tiên Đồ
Chương 154: Rời đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.