🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sở Nhược Đình rời gò Côn Luân rồi thẳng tiến Thấp Hải.



Lúc sắp đến làng chài, tự dưng nàng thấy choáng váng và ngã từ pháp bảo bay xuống đất.



Trực giác mách bảo nàng có chuyện bất thường, chẳng lẽ nàng đâm trúng pháp khí?



Xung quanh Thấp Hải lẫn Vô Niệm Cung chôn giấu pháp khí của ma quân, nàng luôn cẩn thận tránh chúng mấy năm nay. Cô gái sử dụng thần thức dò tìm để phát hiện một ông cụ nằm trong bụi cỏ gần đấy.



Hình như ông bị thương nên ôm chân mà kêu rên thảm thiết liên hồi.



Sở Nhược Đình lại gần rồi dừng ở nơi cách ông mười bước.



Ông cụ là tu sĩ Trúc Cơ và cả người đeo vàng bạc đá quý, còn nuôi râu dài lòng thòng. Ông thấy Sở Nhược Đình liền hỏi, “Đạo hữu rớt từ pháp bảo bay xuống hả?”



Sở Nhược Đình cảnh giác nhìn ông, “Cụ cũng vậy sao?”



Ông cụ đáp, “Lão hủ đang đi thì bỗng nhiên pháp bảo hết nhạy, nó bay lên không nổi nữa. Đạo hữu xem, chân lão hủ gãy rồi nè.”



Sở Nhược Đình liếc một cái, nàng dửng dưng ném cho ông đan dược, “Uống cái này sẽ khỏi ngay.”



Dứt lời, nàng xoay người bỏ đi.



Ông cụ là Du Thừa Nghiệp cải trang. Ban đầu ông định ra tay giết Sở Nhược Đình ngay, song ông hơi do dự khi thấy nàng chưa nhiễm ma khí.



Du Thừa Nghiệp nhìn viên thuốc Sở Nhược Đình cho, mắt ông thoáng láo liên trước lúc gọi nàng, “Đạo hữu hãy dừng bước.”



“Cụ còn cần gì à?” Sở Nhược Đình phải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-tien-do/2147956/chuong-116.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dục Tiên Đồ
Chương 116: Đàm đạo
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.