“A! Kẻ xấu ấy bắt mẹ vào!” Đằng Lam bên cửa sổ lầu hai thấy mọi việc xảy ra bên dưới, lập tức nhảy xuống từ chiếc ghế nhỏ, xoay người chạy, Phi Lệ kéo cánh tay nhỏ của nó.
“Mẹ nói rồi là không được xuống dưới.”
“Thế nhưng hắn khi dễ mẹ nha!”
“Mẹ nói không được đi xuống dưới.” Phi Lệ rất có uy nghiêm kiên trì nói.
Đằng Lam mất hứng bỉu môi, đôi mắt to đen lúng liếng vừa chuyển, nói:
“Em không xuống dưới, em chỉ đứng ở cửa gần cầu thang xem được chưa?”
Phi Lệ á khẩu không trả lời được, Đằng Lam đắc ý chạy nhảy đến đầu cầu thang, Phi Lệ bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là đuổi theo, một đôi tỷ đệ bé con lén lút trốn bên tay vịn rình coi.
Trong căn phòng ăn nhỏ, Hắc Chước cùng Tử Nhã mặt đối mặt ngồi hai bên bàn ăn, Hồng Phát nhát gan giả vờ thu dọn bộ đồ ăn che giấu đi bộ dạng lúng túng của mình.
Hắc Chước một mặt cùng Tử Nhã giằng co, một mặt dùng nhãn thần tràn ngập thù địch tà tà liếc mắt nhìn Hồng Phát, Hồng Phát sợ không dám ngẩng đầu, giống như trốn tránh cầm bát đĩa chui vào phòng bếp.
Đại sảnh nhỏ chỉ còn lại hai người, Hắc Chước thu hồi mâu quang sắc bén, thâm tình nhìn chăm chú vào Tử Nhã, hắn kiềm chế lại sự phân nộ khi nãy, thả lỏng giọng điệu ôn nhu:
“Tử Nhã, ta biết bản thân em đã chịu thua thiệt rất nhiều… Ta thỉnh cầu em cho ta một cơ hội nữa, chúng ta bắt đầu lại từ đầu…”
“Đại vương nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-than-chi-qua-yeu-ho/78120/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.