Bầu trời Phù U Giới chớp nhá tia sét tử sắc mãnh liệt, rừng cây đen thăm thẳm trong ánh sáng như ẩn như hiện, đỉnh nóc vương cung cũng bị ánh chớp chiếu sáng.
Hắc Chước nửa nằm ở trên giường vẫn cảm nhận được khác thường bên ngoài. Hắn cảnh giác ngồi dậy, đang muốn đi xem rốt cuộc là gì, người nằm bên cạnh lập tức vươn tay túm lấy mái tóc ngân sắc của hắn.
“Anh muốn đi à?” -Vệ Đình tức giận hỏi.
“Hình như có người xuyên qua Hỗn độn chi bích (~bức tường hỗn tạp),ta ra ngoài xem…”
“Không cho phép!” – Vệ đình bá đạo quát: “”Anh là muốn đi tìm nam sủng khác sao?”
“Đều không phải …”- Hắc Chước vô lực trả lời, tính chiếm hữu của Vệ Đình quá mạnh mẽ, thật khiến hắn không chịu nổi.
“Anh gạt em!”
“Ta nói đều không phải, bằng không thì em theo ta ra ngoài là được rồi.”
“Được.”- Vệ đình lập tức trở mình đứng lên, Hắc Chước vừa bực mình vừa buồn cười, theo hắn cùng nhau thay xong quần áo. Bọn họ còn chưa kịp rời khỏi phòng, thị vệ đã chạy đến ngoài cửa thông báo:
“Bẩm báo hồ vương, Tử Nhã công tử toàn thân vết thương đã quay về.”
Hắc Chước nghe vậy, bước nhanh ra mở cửa.
“Tử Nhã làm sao vậy?”
“”Tiểu nhân không biết rõ, Tử Nhã công tử từ Hỗn độn chi bích đã trở về, trên người đầy vết thương, bị thương rất nặng...”
Tử Nhã dù sao cũng là một trong những người Hắc Chước sủng ái nhất. Giờ Tử Nhã bị thương Hắc Chước cũng rất căng thẳng. Hắc Chước bất chấp làm Vệ Đình mất hứng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-than-chi-qua-yeu-ho/78116/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.