- Để tôi giúp cô.
Cô gái quỳ bên mương nước, cầm trong tay một cành cây, đang ra sứcvớt thứ gì đó. Cô mặc chiếc áo màu vàng nhạt, dáng người nhỏ nhắn, xinhxắn. Nghe thấy có tiếng gọi, cô gái vẫn giữ nguyên tư thế chống hai tay xuống đất, chỉ ngoảnh đầu lại nhìn. Đó là một gương mặt xinh đẹp, trẻmăng, chừng mười bảy, mười tám tuổi. Nếu tách biệt riêng rẽ thì các néttrên gương mặt cô gái không có gì nổi trội, nhưng khi kết hợp với nhau,chúng lại tạo nên một vẻ đẹp hồn nhiên, đáng yêu, đôi mắt to, sáng longlanh khiến cô bé trở nên rất mực sống động, lí lắc, dễ thương.
Trái tim tôi bỗng lạc nhịp. Tôi vốn nghĩ, những người phụ nữ thuầnkhiết giống như mẹ tôi là rất hiếm, nào ngờ trở về thời kỳ loạn lạc củahơn một nghìn sáu trăm năm về trước, lại gặp được một thiếu nữ trongsáng, thuần khiết như bầu không khí trong vắt, không gợn chút ô nhiễmnào của thời cổ đại thế này.
Các cô gái ở thời đại của tôi rất mau già, học cấp ba đã bắt đầu tậptành trang điểm, đi thẩm mỹ viện. Nên mỹ nữ giống như sản phẩm của ngành công nghiệp, được sản xuất và cho ra lò hàng loạt. Đẹp thì vẫn đẹp,nhưng giống nhau như đúc từ một khuôn ra, nên không thể biết được, đằng sau lớp hóa trang ấy, đâu mới là gương mặt thật của các cô.
Bởi vậy, tôi cứ mê mải ngắm nhìn cô gái với vẻ đẹp hoàn toàn tự nhiên này bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Cô gái cũng nhìn tôi chăm chú, nhưng chắcchắn không phải vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097162/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.