Tôi tròn xoe mắt ngắmnhìn căn phòng hoa lệ trước mặt, rồi quay sang Rajiva dò hỏi, nhưng chỉ thấytrên gương mặt gầy guộc của chàng là nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện, đôiđồng tử màu xám nhạt không ngừng dõi theo từng biểu cảm của tôi. Thấy tôi quáđỗi ngạc nhiên, niềm vui nở bừng trên gương mặt chàng, kéo dãn đôi mày thườngngày vẫn nhíu lại, và quét sạch những u sầu đè nặng nhiều tháng qua.
- Đây là nhà trọ lớnnhất trong thành Guzang của Lý Cảo. Gặp phải nạn đói, nên tạm thời đóng cửa.Hôm nay, ông ấy cho chúng ta thuê trọ miễn phí căn phòng thượng hạng nhất ởđây.
Chàng ôm lấy vai tôidịu dàng nói: - Việc trong nhà nàng không cần bận tâm, ta đã căn dặn HôDiên Bình. Hôm nay, nàng hãy vui vẻ đón sinh nhật lần thứ hai mươi bảy của mìnhở đây nhé!
Tôi nhìn lại căn phòngthoáng đãng, sạch sẽ, đã bao lâu rồi mới lại được nhìn thấy một nơi đẹp đẽ thếnày? Sống mũi cay cay, chưa kịp cất lời đã nghe thấy có tiếng gõ cửa. Chàng tủmtỉm cười, đỡ tôi ngồi xuống ghế, tự mình ra mở cửa.
Cửa vừa mở, tôi liềnngửi thấy hương thơm ngào ngạt, là mùi thơm của thịt! Khứu giác của kẻ luônluôn trong trạng thái nửa ngày chịu đói, lâu dần đã trở nên vô cùng nhạy bén.Chàng nói lời cảm ơn, bưng vào một bát mì nóng bốc hơi nghi ngút, đặt trước mặttôi. Tôi tròn xoe mắt, thèm thuồng, miệng nuốt nước bọt ừng ực.
Bát mì rất to và rấtđầy, bên trên là những lát thịt mỏng. Một mình tôi không thể ăn hết, thầm nghĩ,đây hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097137/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.