Kháp Na thất kinh:
- Công chúa! Sao nàng lại phải uống thuốc độc?
Mukaton ôm bụng quằn quại, khó khăn lắm mới thốt lên vài tiếng:
- Thiếp uống thuốc của chàng.
- Thuốc của ta?
Kháp Na thoáng nghi hoặc rồi chợt hiểu ra, gương mặt đột nhiên trắng bệch:
- Trong thuốc có độc? Kẻ nào đã bỏ vào?
Mukaton thở dốc, lời nói đứt quãng:
- Thiếp cầu xin chàng mở cửa… nhưng chàng không chịu… Thiếp biết chàng vô cùng khinh ghét thiếp… Nếu thiếp… nếu thiếp không uống bát thuốc đó… chàng sẽ không bao giờ chịu nghe thiếp nói và càng không tin thiếp.
Không biết sức mạnh nào đã giúp Mukaton ngồi dậy, Kháp Na vội lao đến, đỡ cô ấy tựa vào vai mình. Mukaton thở dốc một hồi rồi mới tiếp:
- Chính Dankhag đã bỏ thuốc độc.
Kháp Na kinh hãi, hai mắt trợn tròn:
- Vì sao cô ta lại làm vậy? Cô ta muốn ta chết ư?
Mukaton bật cười, hàm răng nhuộm máu đen, gắng gượng nói:
- Vì chàng không thèm ỏ ê đến cô ta. Chàng có biết cô ta có thai rồi không? – Cô ấy nắm chặt cánh tay của Kháp Na, gào lên thảm thiết. – Chàng có biết cô ta hằng ngày cưỡi ngựa ra ngoại thành làm gì không? Để lén lút gặp mặt tam ca của chàng, Yeshe đó.
Kháp Na há hốc miệng, sau một cơn ho dữ dội, cậu ấy mới run rẩy hỏi Mukaton:
- Đứa bé là con của tam ca ư?
- Chuyện này hoàn toàn chính xác. Thiếp cho người theo dõi cô ta và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang-hoa-sen-xanh/2307208/quyen-2-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.