Lần nữa tỉnh lại đã là buổi chiều. Hai người đàn ông đã không thấy đâu.
Diệc Phi Nhiên đứng dậy, hấp thu tinh dịch tối qua, cô phát hiện đoàn sương trắng trong cơ thể lại lớn thêm một chút, thị lực và thính lực của mình cũng trở nên tốt hơn trước.
Mặc quần áo vào, vừa đi tới cửa thì A Phong liền đi tới: "Tiểu Hoa, nàng đã tỉnh rồi? Ta và đại ca đang chờ nàng tỉnh dậy đây."
Được đại ca đồng ý nên A Phong đã không còn gọi nàng là chị dâu nữa.
Diệc Phi Nhiên có chút mờ mịt: "Chờ ta làm gì?"
A Phong nhẹ nhàng sờ đầu của cô: "Sao trí nhớ kém vậy chứ, không phải hôm qua đại ca đã nói rồi sao!"
"Hả?"
Nam nhân kia nói nhiều lắm, sao cô có thể nhớ được hết. Đặc biệt là tối qua bị dục nữ tiên quyết khống chế, bây giờ nhớ lại lúc điên cuồng đó không hề giống cô.
Điều này khiến cô có chút hoảng sợ. Thế nhưng cô lại không thể nói với hai nam nhân này.
A Phong kéo cô đi ra cửa: "Không phải nói là mua cho nàng vầi bộ quần áo và trang sức sao. Đến một cây trâm hoa nàng cũng không có."
"À, là chuyện này hả..." Cô nhớ ra rồi "Hôm nay ngươi không đi học đường sao?"
"Không đi. Một thời gian ngắn nữa là tới thi Hương rồi, ta có thể ở nhà ôn tập. Hôm nay ta cùng đại ca sẽ đưa nàng đi dạo một vòng, mua ít đồ vật."
Diệc Phi Nhiên hiểu ra, có điều có thể được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-nu-tien-quyet/3553737/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.