A Sơn đổ nước nóng vào thùng gỗ, thấy người ngồi trên giường vẫn không có động tĩnh, không khỏi nói: "Nương tử, nước tắm xong rồi. Mai dậy tắm rồi ăn sáng, đừng để đói bụng."
"Được, ta đã biết. Ngươi ra ngoài đi."
Diệc Phi Nhiên nhỏ giọng nói.
A Sơn khẽ cười: "Nương tử còn xấu hổ sao? Tối qua bị ta phục vụ đến sung sướng, thao đến không muốn không muốn, mới đó mà đã quên tướng công tốt, vội vã đuổi ta ra ngoài rồi sao?"
"Ngươi..." cô cũng không thể nói gì. Tối qua là cô bị dục nữ tiên quyết khống chế đến dễ nhận khi dễ. Thế nhưng cô không thể nói cái này.
"Được, được. Nương tử xấu hổ, ta liền ra ngoài. Vi phu xuống đất làm việc, năm nay vụ mùa thu hoạch tốt, đến lúc đó lại làm cho nàng và a Phong thêm vài bộ quần áo."
"Ừm... ngươi đi đi. Đi đi."
Không phải là cô vội vã đuổi người, mà là cô không biết hiện tại nên đối mặt như thế nào với người trên lý thuyết là nam nhân đầu tiên của mình.
Trong ấn tượng của Trương Tiểu Hoa, thì A Sơn là thiếu niên đẹp trai nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn, tài giỏi, có sức lực, biết kiếm tiền.
Trương Tiểu Hoa có thể gả cho hắn, với người khác mà nói, hẳn là do phần mộ tổ tiên bốc khói xanh.
Thế nhưng Diệc Phi Nhiên không phải là Trương Tiểu Hoa. Trong nội tâm của cô đã có anh Quân Ngọc, sự thích của cô đã dành cho người khác.
A Sơn bước chân ra cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-nu-tien-quyet/3549091/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.