"Ai da da ! Đại thẩm bạo lực như vậy cũng không tốt đâu ! Ha hả...." Một thanh âm lanh lảnh tiến vào trong lỗ tai của Hướng Nhất Phương, hai mắt lập tức trợn tròn mắt, khổng thể tin nhìn gã hồ ly đứng trước mình.
"Hắc Ngân..... Ngươi..... ngươi như thế nào lại ở trong này ?" Gã hẳn là phải ở Châu Âu mới đúng ?
"Ai ! Đại thúc thực khiêm tốn nha, ngay cả một phụ nữ cũng bắt nạt được !" Vui cười hai tiếng, ghl thọc tay vào túi quần liếc mắt nhìn chung quanh, thanh âm không lớn không nhỏ nói, "Các người đến ăn cơm hay là đến giúp vui vậy, thật sự là ác liệt nha ! Giả dạng đạo đức làm chuyện ác ! Ha hả....."
Không biết có phải do bị lời nói của Hắc Ngân hay là vẻ mặt mỉm cười nhưng ánh mắt mười phần lạnh như băng làm cho mọi người có chút khiếp đảm, những người tụ tập lại yên tĩnh xuống.
P
"Ngươi.... Ngươi là ai ?" Tố Vân nhìn chằm chằm nam tử kỳ quái làm cho kẻ khác không thoải mái này.
Liếc mắt nhìn nữ nhâ, Hắc Ngân chỉ cười cười, hất đầu nói : "Thưa bà, bà lầm rồi. Trung y đại thúc là của tôi, Phế Mộc Đầu mới là hoành đao đoạt ái, đê tiện vô sỉ, một thằng khốn hạ lưu đáng ghét !" Dứt lời một tiếng đem nam nhân đang sững sờ giữ chặt lấy, hướng mọi người cười cười, "Tránh ra !"
Người chung quanh bất giác tản ra hai bên, Tố Vân cũng chưa kịp nói gì, liền thấy nam tử kỳ quái kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-man-hanh-lam/2629445/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.