Một ngày, hai ngày, ba ngày.....
Ngày mùa hè nóng bức, cho dù đang ở trên đảo nhỏ phong cảnh đẹp đẽ, cảm giác khô nóng vẫn như cũ thẩm thấu vào lòng người, mỗi khi mồ hôi ướt đẫm lại nhắc đi nhắc lại cuộc sống tràn ngập lục ý ở nông thôn.
Một người nam nhân chân xắn ống quần đứng ở bờ biển trông về bên kia của biển rộng, ánh mặt trời chói mắt ẩn ẩn có thể nhìn đến ven bờ, khoảng cách vẫn như vậy, ngăn cách hắn với bên ngoài.
Nam tử lớn lên giống như hồ ly, từ ngày đi rời đi không có quay lại, Hướng Nhất Phương nhìn thấy Hắc Ngân ngồi thuyền đi rồi, không nghĩ rằng vừa đi đã nửa tháng. Mà trong nửa tháng này, hắn tiếp tục bị nhốt ở trên đảo, tuy rằng có thể hoạt động tự do, nhưng có thể rõ ràng cảm giác được có người ở bên canh chừng.
Tại sao phải vây khốn mình ? Hướng Nhất Phương như trước không thể lý giải. Nếu muốn nói........ muốn nói là vì cái kia, hắn cũng bất quá là cái..... tướng mạo bình thường hơn ba mươi tuổi, hơn nữa với năng lực của Hắc Ngân, đi tìm mỹ nam tử đẹp hơn hắn thật sự thực dễ dàng. Không đến mức tìm nam nhân thực nhàm chán này.
Không thể lý giải..........
Ở bờ biển đi dạo môt lát, nam nhân hưởng phòng ở đi trở về thì phát hiện nơi tương giao trời biển ở xa xa dần dần hiên ra môt cái du thuyền, không biết có phải Hắc Ngân đã trở lại hay không ?
Kết quả không phải, Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-man-hanh-lam/2629407/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.