"Không thể được." nam nhân trả lời không chút do dự.
"Phải không ?" Lạc Tư hừ một câu, ngón tay ở trên thân nam nhân nhẹ nhàng hoa động. "Ta cũng không miễn cưỡng ngươi, cơ mà khuôn mặt cùng thân thể này từng bị nam nhân âu yếm qua còn có thể cùng nữ nhân khác bên nhau sao ? Ngươi tên gì nhỉ........"
"A ! Hướng Nhất Phương." Ngữ khí mang theo vẻ trào trào phúng, Lạc Tư vô cùng thân thiết tiến sát vào nam nhân mà lãnh khốc nói "Nhất Phương, ngươi như vậy không có tư cách có được giai đình, người vợ tương lai của ngươi cùng đứa nhỏ khi biết ngươi từng bị nam nhân áp chế, hơn nữa chẳng phải một lần, ngươi nói xem bọn họ nghĩ thế nào ? Bọn họ nhất định ghê tởm ngươi, hận ngươi, rời xa ngươi....."
Hướng Nhất Phương cắn cắn môi, thản nhiên trả về một câu : "Cảm tạ, việc này không nhọc ngươi lo lắng." Những điều Lạc Tư nói hắn cũng đã nghĩ qua, nhưng làm sao bây giờ ?
Hắn đã đáp ứng với thầy, nhất định phải chăm sóc tốt cho Tố Vân, đối mặt với yêu cầu của ông lão đã nuôi nấng mình nhiều năm, vô luận như thế nào hắn cũng phải làm, cho dù phải trả giá bằng chính sinh mệnh của mình hắn cũng sẽ làm. Nếu lúc trước không phải được ông cứu, hắn đã sớm trở thành tro bụi trong trời đất.
Tri ân báo đáp, bốn chữ này từ nhỏ đến lớn hắn cũng không bao giờ quên.
Đối mặt với câu trả lời lạnh lùng của Hướng Nhất Phương, Lạc Tư trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-man-hanh-lam/2629394/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.