Liệt Nhật treo trên Thiên Khung toả ra quang mang vạn trượng, hoá thành vô số bóng kiếm hướng mặt biển chém xuống, giống như phía dưới có tồn tại nào đó dẫn động, buộc Thái Dương Chi Kiếm phải hiện thân phong sát, mà mặt biển cũng không chịu cúi đầu, sóng vỗ tầng tầng đem bóng kiếm nuốt mất, hải lãng lăng không, kiệt ngạo gào thét.
Lúc này từ phía sau bỗng nhiên xuất hiện một chiếc cự đại Hải Chu đang xé mở mặt biển thong dong mà đi, thuyền này rất lớn, dài hơn trăm trượng, bên trên còn bố trí đình đài lầu các.
Tuyết Sinh mơ hồ nhìn thấy phía sau hào quang phòng hộ có mấy chục tên thiếu nam thiếu nữ tử y đạo bào đang đứng bên boong thuyền cười cười nói nói, bọn hắn cũng giống như Tuyết Sinh, có lẽ là lần đầu xuất hải cho nên vô cùng tò mò đối với thế giới mênh mông trước mặt.
Thiếu nữ đều là hạng giai nhân tuyệt sắc, cho nên bị thiếu niên vây quanh bốn phía, giống như ong bướm vờn hoa.
Tuyết Sinh không biết đám người này thuộc về phong nào, nhưng nhìn y phục liền đoán được, bọn hắn là Nội Môn Hạ Thiên.
Nhưng Nội Môn xuất hải bằng Hải Chu dạng kia cũng quá khoa trương, Tuyết Sinh thuê chiếc thuyền đen trong mười ngày, chi phí ba trăm Linh Thạch hạ phẩm, mà thuyền của đối phương hoa lệ như vậy, chỉ sợ giá cả phải đến mấy vạn Linh Thạch.
Lúc này một vài tên thiếu niên bắt đầu chú ý đến Hải Chu của Tuyết Sinh, so với thuyền của bọn hắn mà nói, Hải Chu màu đen không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh/368130/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.