Tần Lam hít một hơi thật sâu, nàng dùng ánh mắt trong veo nhìn Tiêu Phong Hàn: “Huyền Vương gia, chúng ta giao dịch đi.”
“Ừm?”
Tiêu Phong Hàn khẽ hất cằm nhìn về phía nàng.
Chỉ là một động tác nhìn tự nhiên như vậy, lại lộ ra dáng vẻ cao cao tại thượng, cao quý mà kiêu ngạo.
“Ta biết thân thể ngài không tốt, ta sẽ cố gắng hết sức dùng toàn lực để cứu chữa cho ngài. Nhưng ngài phải mắt nhắm mắt mở mà bỏ qua cho ta, được chứ?”
Đây là kế hoạch Tần Lam đã suy nghĩ cặn kẽ vạch ra trong thời gian ngắn ngủi.
Nàng và phụ thân mình có huyết hải thâm cừu, hoàn toàn không có thời gian để đối phó với vị Huyền Vương này.
Từ ngày hoàng đế nắm trong tay cuốn Thư đan ấy, Tiêu Phong Hàn đã nói sẽ bỏ qua câu chuyện quá khứ, nàng có thể cho là thật sao, bởi vì nàng đã biết được bí mật của Tiêu Phong Hàn, sao có thể toàn thân trở ra?
“Ngươi cảm thấy Bổn vương sẽ đáp ứng?”
Tiêu Phong Hàn hỏi, ngữ khí có chút lơ đễnh.
Tần Lam nhớ tới thời điểm nàng dùng danh xưng ân nhân cứu mạng để áp chế Tiêu Phong Hàn, hắn đã nói, ngươi cảm thấy Bổn vương sẽ cần? Vậy chỉ có thể giải thích rằng, hoặc bên cạnh hắn đã có cao nhân, hoặc chẳng thèm coi trọng sinh tử của chính mình.
Tần Lam chưa bao giờ nghĩ muốn gây khó dễ cho Tiêu Phong Hàn, thậm chí cũng không nghĩ sẽ có quan hệ với người này, nàng nhướng đôi mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623398/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.