Nói cách khác Phùng Thần cũng không ở.
“Lãnh Mục, vậy ngươi vào thông báo chủ tử ngươi một chút, bên đây của ta thật sự rất gấp.”
Tần Lam đối với Lãnh Mục nói.
“Quân đại tiểu thư, không phải thuộc hạ không giúp người, là bọn ta đều có quân quy, không có lệnh của chủ nhân, thuộc hạ không dám liều lĩnh đi vào
Lãnh Mục lắc đầu.
“Vậy ta vào trong, nếu như chủ nhân ngươi trách tội, một mình ta gánh chịu.”
“Nhưng thuộc hạ chưa qua thông truyền, cho người vào, chủ tử cũng sẽ trách tội…”
Lãnh Mục lắc đầu.
Tính cách ở kiếp trước của Tần Lam thật sự rất tốt, nàng thoáng nhìn cười một cái, đều vì mặt mũi, cho dù là một cái nhíu mày, đó cũng là ôn nhu dịu dàng, nhưng sau khi chết thảm sống lại một lần, nóng nảy hơn nhiều rồi, nghe thấy Lãnh Mục nói như thế này không được, như thế kia không được, điều này khiến nàng tức đến hận không thể cho thuộc hạ rập khuôn này một cái đạp.
“Nếu Huyền Vương trách tội, một mình ta gánh chịu được rồi chứ!”
Lời nói vừa dứt, cũng mặc kệ Lãnh Mục có đồng ý hay không, trực tiếp nhấc chân lên con đường nhỏ đá cuội, hướng về phía sau núi đi.
Phía sau núi khá lớn, từng ngọn cây cọng cỏ đều là trồng nhân tạo.
“Thần nữ Quân Phi Yến cầu kiến Huyền vương gia.”
Tần Lam đi vài bước, ngoại trừ thỉnh thoảng truyền đến tiếng côn trùng kêu, không nghe một chút tiếng luyện kiếm.
Vì thế Tần Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623372/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.