Phùng lão vội vàng chen lên trước mặt Khang Thân Vương Phi, cười nói.
“Phùng lão.”
Tần Lam gật đầu chào hỏi.
“Quân cô nương, ngươi đến rồi, mau vào đi.”
Hôm nay ánh mắt Khang Thân Vương Phi nhìn Tần Lam tràn đầy yêu thương, không nhìn ra chút khó chịu nào thường ngày. Trang phục ăn mặc cũng rất xinh đẹp quyến rũ.
Tần Lam cúi đầu hành lễ với Khang Thân Vương Phi, nhanh chóng được đỡ lên.
“Thân Vương Phi, người cứ gọi thần nữ là Phi Yến là được.”
Tần Lam nói.
Khang Thân Vương Phi gật đầu.
“Phi Yến cô nương.”
Giọng điệu nàng rất thân thiện.
Tần Lam cười một tiếng, không nói gì.
Thiện ý của Khang Thân Vương và Khang Thân Vương Phi, nàng đã nhìn thấy rất rõ, cũng nguyện ý kết giao hảo với họ.
“Ta nghe Khang Thân Vương Gia nói rằng Tạ thế tử không ổn?
Tần Lam hỏi.
Vừa nghe vậy, trên mặt vốn đang tươi cười đột nhiên biến mất, khuôn mặt nàng đượm vẻ buồn bã.
“Phi Yến cô nương, tên tiểu tử Chi Quang đó nửa đêm hôm qua đã tỉnh dậy rồi, thút thít cả một đêm, nhưng vẫn nhất quyết không chịu uống thuốc, nói rằng thuốc đắng, nó thật sự bị chúng ta chiều hư rồi. Từ tối hôm kia đến giờ đã qua hai ngày, thuốc đã sắc tới hơn mười bát mà nó vẫn chưa uống chén thuốc nào. Hôm qua Phùng lão định chẩn bệnh cho nó, nhưng nó lại đập vỡ cả bình. Đến hôm nay thân thể lại càng yếu ớt hơn, kêu gào đau đớn, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623345/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.