Tần Lam đi về phía đường Vĩnh Hòa, lần này nàng nhỡ rõ đi về hướng đường lớn, tối hôm qua bị thích khách áo đen, chuyện đó nàng vẫn chưa quên. Nếu không phải có người cứu, bây giờ nàng có thể bị nằm nơi hẻo lánh nào cũng không rõ rồi.
Cứ suy nghĩ như vậy, lại không chú ý đến chiếc xe ngựa đang phi đến thật nhanh về phía của nàng, huýt một tiếng liền dừng trước mặt của nàng rồi.
Đuổi theo chiếc xe là chàng thanh niên, nhìn thì trong có bộ dạng rất cường tráng.
“Đại tiểu thư.”
Chính lúc mà Tần Lam còn chưa hiểu hết mọi nghi vấn, chiếc màn trong hộp xe đã được vén lên, lộ ra khuôn mặt tươi tắn sinh động còn sống của Quân Linh Nhi, bên cạnh là nụ cười ngây ngô của Lục Trúc, cùng lúc đó cũng mở miệng kể công với Quân Linh Nhi rằng: “Nhị tiểu thư, nô tỳ nói không sai chứ, nô tỳ nói là đại tiểu thử đi đến Tạ gia rồi.”
“Được, ngươi giỏi lắm.”
Quân Linh Nhi giơ ngón tay cái lên hướng về Lục Trúc, tiếp theo đó thì hướng về Tần Lam nở nụ cười lộ răng trắng tinh.
“Đường tỷ, lên xe ngựa nào.”
Tần Lam cực kỳ nghi ngờ, lúc nàng mới vừa bước ra cửa thì Quân Linh Nhi còn chưa có tỉnh dậy, chỉ có qua khoảng thời gian ngắn như vậy sống trở lại và xuất hiện trước mặt nàng rồi, thuốc giải đó đúng là có tác dụng thật mà, có điều cũng là do bản chất cơ thể của Quân Linh Nhi tốt nữa.
“Muội không sao rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623338/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.