Đúng là tiến thoái thỏa đáng, khéo léo nền nã.
Tiêu Thành Vũ tựa hồ khẽ cười một cái, gật đầu, thật sự cũng không hề mở miệng.
Tần Lam thu hết tất cả vào đáy mắt, ánh mắt lạnh lẽo.
Mà lúc này, chỉ thấy cằm Khương Vân Tử hơi hướng lên, tư thái thanh ngạo nhìn không sót thứ gì, nàng ta liếc nhìn về phía Quân Linh Nhi nói: “Quân nhị tiểu thư, ta và ngươi không phải là người cùng đường, vốn chẳng có gì để nói, nhưng Quân nhị tiểu thư lại nhục nhã đổ oan cho người khác, thật sự là rất quá đáng, ta nghe không hiểu ngươi nói đánh cược cái gì, Quân gia đại tiểu thư trời sinh háo sắc, rình xem Huyền vương, những hình phạt mà nàng ta phải chịu là đúng lý hợp tình, Quân nhị tiểu thư lại vô duyên vô cớ hắt bát nước bẩn này lên người ta, chẳng lẽ đây là gia phong của Quân gia sao?
Nếu Quân nhị tiểu thư chỉ là vì không vừa mắt với ta, muốn thông qua thủ đoạn bỉ ổi vụng về này hủy hoại thanh danh của Vân Tử ta, vậy thì có lẽ là thất sách của Quân nhị tiểu thư rồi, dù sao mọi người đều có mắt mà, có thể tùy tùy tiện tiện mà đi tin lời nói của Quân nhị tiểu thư sao? Sẽ bị lời nói dối của Quân nhị tiểu thư lừa bịp hay sao?”
Lời nói kia của Khương Vân Tử không hề khách khí chút nào, khiến cho Quân Linh Nhi tức giận thở dốc, roi trong tay đã ngo ngoe rục rịch, nhưng bởi vì Tiêu Thành Vũ đứng ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623330/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.