Tần Lam vỗ nhẹ lên tay của Quân Linh Nhi: “Không sao đâu.”
Nói rồi đưa đầu ra ngoài dò thăm, nhìn về phía của Tiêu Phong Hàn: “Huyền vương gia, ngài chắn đường của thần nữ như vậy, có hàm ý gì ạ?”
“Bước xuống.”
Tiêu Phong Hàn chỉ nói hai chữ, tàn khốc không thể chịu nổi.
Trên tay hắn đang cầm chơi một bình sứ màu xanh bích
Ánh mắt của Tần Lam bừng sáng lên, nhìn thấy Tiêu Phong Hàn liền hiểu được chuyện rồi.
Có điều Tần Lam không hề hoảng hốt, là bản thân hắn muốn mua, chuyện này liên quan gì đến nàng chứ?
“Vương gia, ngài còn có việc gì cần phải chặn ngang chiếc xe nhỏ này? Hành vi này quả không được thể diện cho lắm.”
Tần Lam đối với Tiêu Phong Hàn thật sự xem thường mà, thêm nữa vừa mới bắt gặp phải Tiêu Thành Vũ, trong lòng không thỏa mái, ngay lúc đó cũng không nể mặt Tiêu Phong Hàn.
Khẩu khí này khiến cho Lục Trúc và Quân Linh Nhi có chút sợ hãi, hơn nữa chính là Quân Linh Nhi, góc miệng nhếch lên nhanh chóng đưa tay ra giật lấy cổ tay áo của Tần Lam: “Đường tỷ, tỷ không muốn sống nữa à, đây là cách nói chuyện với Huyền vương gia ư.”
Nghe thấy Tần Lam nói lời thế, Tiêu Phong Hàn dường như cười nhạo một tiếng.
Phùng Thần ở phía sau cũng nhịn ý muốn bật cười, thật sự dòng nước ngược hướng gió mà, Quân Phi Yến từng là quý nữ mang tiếng không tốt nhất tại Đại Hạ mà, ngày hôm nay người phụ nữ mà từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623287/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.