Bất quá, nàng có thể chắc chắn, Đức Xuyên Liễu Bình hoàn toàn khác với Y Đằng Hạ.
Đức Xuyên Liễu Bình ra hiệu cho Lãnh Ly ngồi xuống, hắn ta khẽ ho một tiếng, sau đó nở nụ cười: "Ta nghĩ hôm nay Y Đằng Hạ sẽ động thủ."
Lãnh Ly ngồi ngay ngắn, nhìn thấy sắc mặt Đức Xuyên Liễu Bình tái nhợt như tờ giấy, nhíu mày hỏi: "Cơ thể ngươi vẫn chưa khôi phục. Nọc rắn của ta hẳn là có thể chống đỡ được độc của ngày hôm qua."
Đức Xuyên Liễu Bình xua tay, sau đó ho hai lần và nói, "Ân, đây la bệnh cũ của ta."
Lãnh Ly nhíu mày, gật đầu, yên lặng nghe hắn nói.
“Hôm nay, nếu ta dám trước mặt Y Đằng Hạ khống chế toàn bộ hoàng cung, sau đó ôm cây đợi thỏ, ngươi nghĩ như thế nào?” Đức Xuyên Liễu Bình hình như đang thương lượng với Lãnh Ly.
Lãnh Ly hơi giật mình, tuy rằng nàng đã hợp tác với Đức Xuyên Liễu Bình, nhưng không ngờ hắn thật sự sẽ cùng nàng bàn biện pháp đối phó, cũng không khư khư cố chấp.
Lãnh Ly dành thêm cho Đức Xuyên Liễu Bình một chút hảo cảm, mặc dù làm vua một nước cần có một chút năng lực quyết đoán cùng độc tài, nhưng Đức Xuyên Liễu Bình thực sự tin một người Duyên Quốc như nàng, còn sẵn sàng thảo luận các biện pháp đối phó cùng nàng gần gũi bình dị như thế, thật sự hiếm có.
“Nếu ngươi cảm thấy khả thi thì được. Nếu cần ta giúp ngươi cứ việc nói.” Lãnh Ly nhẹ giọng nói, dù sao đây là Đông Doanh, một người ngoại quốc như nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466343/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.