“Do ngươi chủ quan, nếu như hôm nay mẫu Phi của ngươi có chuyện gì bất trắc ngươi đảm đương được hay sao, hả?” Hoàng thượng sầm mặt lại, Hách Liên Trần trước kia thông minh cẩn thận giờ lại trở lên nông nổi như vậy.
"Vâng." Hách Liên Trần cúi đầu, Lãnh Ly đáng chết Lãnh Ly, Hách Liên Hiên đáng chết!
“Ngươi lập tức đi tra rõ thân phận của nữ tử áo đỏ kia, không được phép sai sót.” Hoàng thượng không nghĩ tới có kẻ dám ở dưới chân thiên tử hành hung, hắn làm sao có thể tha thứ cho chuyện như vậy xảy ra ngay dưới mắt mình.
"Nhi Thần, tuân chỉ."
“Đi xuống đi, hôm nay thật sự là đau đầu.” Hoàng thượng lấy tay day day huyệt thái dương, thần sắc buồn bã mỏi mệt.
Hách Liên Trần lại đi tới gian phòng của Liễu Quý Phi.
Thái y đã cho Liễu Quý Phi chẩn trị qua, nói nàng đã không có trở ngại, một hồi tỉnh lại uống mấy phần thuốc an thần dưỡng tức là ổn.
“Các ngươi lui xuống cả đi.” Hách Liên Trần cho đám người lui hết xuống, rồi ngồi vào bên giường của Liễu Quý phi.
Liễu Quý Phi sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ không có chút huyết sắc nào, trên trán đều là mồ hôi, nàng chăm chú nắm chặt chăn bông trước ngực, đại mi nhíu chặt, đầy rẫy dữ tợn.
"A, đừng, đừng gϊếŧ ta, a!" Liễu Quý Phi giống như gặp phải ác mộng, la to, nàng bỗng nhiên mở mắt, một đôi mắt tràn ngập tơ máu, thần sắc phi thường chật vật.
"Mẫu phi, là nhi thần, không có việc gì." Hách Liên Trần đè lại hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466327/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.