Sau lời giải thích của Liễu quý phi toàn bộ người quỳ ở đại điện đều kinh ngạc không dám thở mạnh, Hoàng hậu vẫn luôn là tâm bệnh của Hoàng thượng, từ sau khi Hoàng hậu mất không có người nào dám nhắc đến, sợ Hoàng thượng thương tâm nổi giận.
Thật lâu, Hoàng đế nhìn mọi người quỳ gối trong đại điện, còn có Hồng Loan. Ngữ khí hạ xuống, “ Đều đứng lên đi.”
Mọi người lần lượt đứng lên, hoàng đế có chút suy sụp, hắn hai mắt mơ màng nhìn nữ từ áo đỏ, cùng hoàng hậu quả nhiên có tám chín phần tương tự.
Chỉ là người thay thế vĩnh viễn cũng chỉ là người thay thế.
“ Ngươi lui xuống đi.” Hoàng đế nhàn nhạt nói với Hồng Loan.
Liễu quý phi ngạc nhiên, nàng cho rằng dung mạo của Hồng Loan có thể khiến hoàng thượng động tâm, lại không có nghĩ đến Hoàng thượng cư nhiên cho nàng lui xuống mà không phải giữ lại.
“ Liễu quý phi, một phen tâm ý của ngươi trẫm nhận rồi.” Hoàng đế chậm rãi đi xuống đài, khóe mắt hơi liếc Hồng Loan một chút, bởi vì nàng cùng Hoàng hậu dung mạo có chút giống nhau, hắn không muốn nhìn nữ tử như vậy lại hương tiêu ngọc vẫn ở trong cung.
“ Vâng.” Liễu quý phi ngượng ngùng cúi đầu, nước cờ hôm nay cư nhiên đi nhầm.
“ Đươc rồi, tản ra đi.” Hoàng đế tâm tình không tốt, nỗi uất ức khó nén dâng lên trong lòng đã khiến hắn trở nên khó thở.
Hoàng đế bước chân vội vàng mang theo cung nhân bước nhanh mà đi ra khỏi Thừa Hòa Cung.
Lãnh Ly đứng dậy, mắt vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466319/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.