"Vương phi, Vân tiểu thư đến." Thanh Âm đi vào hậu điện nói với nàng.
Lãnh Ly đem thư cất kỹ, nàng cùng Vân Tuyền cũng không có qua lại bao nhiêu, nhiều nhất chính là lần thi đấu cầm nghệ trước hai người tiếp xúc một chút mà thôi.
"Nàng ta tới làm cái gì?" Lãnh Ly trong lòng theo bản năng bài xích Vân Tuyền, cho dù biết trong toàn bộ thời gian nàng ta vô tội nhất, thế nhưng ngực ẩn ẩn đau làm nàng không có cách nào quên đi cỗ hận ý kia.
Thanh Âm lắc đầu, "Cái này nô tỳ cũng không biết, Vân Tiểu Thư đang ở Bích Tiêu Cung."
Lãnh Ly đứng dậy đi vào đình viện ở hậu viện, chỉ thấy Vân Tuyền một thân váy lụa tím thêu hoa đứng tại dưới bóng cây, ánh nắng chói lọi chiếu lên cây, những đốm sáng loang lổ đổ lên người nàng giống như tiên nữ trong tranh tỏa sáng xinh đẹp khiến người ta không thể mở mắt.
"Yến Vương Phi." Vân Tuyền âm thanh nhu hòa, như sợi lông vũ từ trên trời rơi xuống.
"Vân Tuyền cô nương không biết tìm ta có chuyện gì?" Nàng cùng Liễu Quý Phi và Hách Liên Trần đã trở mặt, mà Vân Tuyền đã được Hoàng Thượng chỉ hôn cho Hách Liên Trần, nàng vì cái gì còn muốn tiếp cận mình?
Chẳng lẽ nàng ta cũng biến thành người có tâm cơ âm trầm sao?
“Ngày mai tại Vân Phủ có một buổi thi đấu cầm nghệ, ta muốn mời Yến Vương Phi tới tham dự.” Vân Tuyền cười nhìn Lãnh Ly, trong lòng đối với nàng có mấy phần sợ hãi.
“Ta không am hiểu cầm nghệ, Vân Tuyền cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466299/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.