Lãnh Ly nghe xong nhếch miệng cười, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay, cũng không biết Liễu Quý phi tức đến thế nào.
Hoàng thượng vừa bãi triều liền gặp Liễu quý phi vội vội vàng vàng đi tới.
"Hoàng thượng!" Liễu quý phi ai oán thỉnh an sau đó đi đến cạnh Hoàng thượng, "Trước đây An quý nhân ở ngự hoa viên thấy thần thϊếp chưa từng hành lễ qua, nơi đây chính là hoàng cung nơi tôn ti được coi trọng nhất, sao Hoàng thượng lại bỏ cấm túc của nàng ta chứ? Như này thì về sau sao thần thϊếp còn quản lý hậu cung được!”
Hoàng Thượng nhìn bà một cái, không nhanh không chậm nói: "Nàng ấy đã biết sai, lại viết thư sám hối, Liễu quý phi không có chút khoan dung sao, nàng là phi tần đứng đầu, đừng nên tính toán chi li, nàng đã trừng phạt nàng ấy rồi, và đừng trách trẫm không nhắc nhở nàng về hậu quả của việc lạm dụng tư hình rồi đấy!"
Thấy Hoàng thượng có hơi không vui, Liễu Quý phi cũng không dám lên tiếng, ai bảo Hoàng thượng một mực xa lánh nàng, nàng cũng không dám quá mức kiêu ngạo.
Xa xa, An Quý nhân mang theo Vân Xảo đi đến.
"Thỉnh an Hoàng thượng, Liễu Quý phi." An quý nhân đến gần, rất khiêm tốn hành lễ.
"Sao nàng lại tới đây, thân thể không phải đang không khỏe sao?" Giọng nói Hoàng thượng có chút đau lòng.
An Quý nhân yêu kiều cười khẽ, "Hôm qua thần thϊếp thấy hai mắt Hoàng thượng có vẻ mệt mỏi, hôm nay lại sáng sớm đã tảo triều, thần thϊếp đau lòng Hoàng thượng nên sai người nấu canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466294/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.