Đám người thấy Hách Liên Hiên khôi phục bộ dáng nhu nhược sợ vợ thường ngày thì không khỏi có chút khinh bỉ, Lãnh Ly gì đó cũng chỉ là một nữ nhân, mà Hách Liên Hiên đường đường là một Vương gia tôn quý lại không dám thẳng lưng nói chuyện với lão bà, quả thật là làm nhục mặt mũi của hoàng gia.
Hách Liên Trần lấy lại tinh thần cười ha ha: "Ngũ hoàng đệ, vừa rồi ngươi không phải có khí phách lắm sao, sao bây giờ lại nhu nhược như vậy rồi? Yên tâm, ta chẳng qua là cảnh cáo hắn một chút, để bọn hắn đừng quên chủ nhân vương phủ là ngươi chứ không phải Vương phi kia, ngươi nên tiếp nhận tâm ý của vi huynh mới phải a!"
Hách Liên Hiên nhìn Càn Phong đã bị dọa đến run rẩy quỳ trên mặt đất, lại nhìn một đám vương gia khoanh tay chống nạnh chờ xem kịch, trong lòng âm thầm mắng Hách Liên Trần ngoan độc, hiện tại mình đã tỏ thái độ muốn bảo hộ Càn Phong tất nhiên không thể lùi bước, chỉ là lại không thể hoàn toàn chống lại lời Hách Liên Trần, vạn nhất hắn cố chấp cưỡng ép muốn trừng phạt Càn Phong, Lãnh Ly tất nhiên sẽ bại lộ thân phận.
"Tam hoàng huynh." Hách Liên Hiên một mực cung kính hướng Hách Liên Trần hành lễ nói "chuyện dạy dỗ hạ nhân trong phủ trước nay đều là Ly nhi quản, ta cũng không tiện nhúng tay. Đừng nói là chúng ta, đến cả phụ hoàng cung trong cũng như thế, phụ hoàng quản chuyện quốc gia đại sự, mẫu hậu chưởng quản sự vụ trong cung, ta chính là bắt chước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466259/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.