Đông đi xuân tới, Hách Liên Hiên và Lãnh Ly về tới kinh thành cũng đã vào xuân. Sau khi tình hình ôn dịch lắng lại, lệnh cấm túc Hách Liên Trần cũng được giải trừ, lúc trước hắn thích nhất mở tiệc chiêu đãi các đại thần giao hảo với hắn trong vương phủ, trước cổng xe ngựa nối liền không dứt, bây giờ lại vắng vẻ đến nỗi có thể giăng lưới bắt chim, người người đều phải kiêng dè. Hách Liên Trần nhân cơ hội đi thỉnh an Liễu Quý phi liền đóng cửa thương lượng đối sách cùng bà, Liễu Quý phi lần này không còn cách nào bình tĩnh được nữa.
"Chuyện ngươi làm lần này ta cũng không cách nào xin tha cho ngươi, mười bốn châu phía tây vì ôn dịch mà bao nhiêu bách tính chết đi, nếu ngươi không phải nhi tử mà phụ hoàng ngươi sủng ái nhất, sợ là cái mạng của ngươi đã sớm bị đưa đi bồi táng!"
Liễu Quý phi sắc mặt tái xanh nhìn Hách Liên Trần. Mà Hách Liên Trần ngày thường ngũ quan tuấn mỹ bây giờ mờ mịt hoang mang, một thân tự tin không còn sót lại chút gì.
"Mẫu hậu, lúc ôn dịch báo lên ta chỉ là dịch hạch bình thường, tuyệt không nói là nghiêm trọng như vậy, ta liền không để tâm, đến lúc mọi chuyện vỡ lở cũng không báo trước với ta mà trực tiếp bẩm báo phụ hoàng, còn là trước quần thần trong bữa tiệc, mặt mũi của ta mất hết rồi."
Hách Liên Trần tinh thần đều uể oải, đả kích lần này đối với hắn quá lớn, mất đi tín nhiệm của phụ hoàng không nói, còn để Hách Liên Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466236/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.