Đêm đen như mực, lạnh lẽo như băng.
Trong vương phủ Duyên quốc không có một tia sáng nào.
“Hách Liên Trần, sao chàng lại nỡ đối xử với ta như vậy?”
A Khí nửa quỳ dưới đất, trên người đầy rẫy những vết thương, nếu nhìn kĩ sẽ thấy một khuôn mặt xấu xí tràn ngập oán hận lạnh lẽo, hai con ngươi nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt, biểu cảm mười phần đau khổ.
Hách Liên Trần mặc một thân cẩm y hoa phục biểu cảm hờ hững, không hề để tâm đến lời chất vấn chứa đầy phẫn nộ cùng oán khí của nữ nhân trước mặt, trong ánh mắt hiện lên sự ghê tởm cùng chán ghét.
“A Khí, ngươi đừng trách ta, có trách thì trách người sinh ra đã mang khuôn mặt đáng kinh tởm này.” Hách Liên Trần vừa nói tay vừa bóp chặt cằm A Khí, đôi lông mày nhíu lại tỏ ra chán ghét đến cực điểm.
“Nếu như ngươi chán ghét ta như vậy, sao trước đây còn nói những lời kia…?” A Khí ngữ khí run rẩy, thanh âm nghẹn ngào, chỉ vài ngày trước nam nhân này còn ở bên tai nàng nói những lời đường mật, thề non hẹn biển, hứa bảo vệ nàng một đời chu toàn.
Chỉ qua chưa tới mấy ngày hắn đã không chút lưu tình ép nàng đến tình cảnh này, ôm nay nàng vì hắn cả người bị máu tươi nhuộm đỏ, hóa ra bản thân nàng từ đầu chỉ là quân cờ ở trong mắt hắn. Mưu hại, cấu kết với giặc ngoài phản quốc, từng cái tội danh được gắn lên người nàng mà nàng không có cách nào chối bỏ.
Nàng là đứa con gái bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/270257/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.