" A Hinh, con sao thế?"
Mẹ Diệp thấy cô chỉ vào Bạch Tự rồi giật lùi lại, như thể nhìn thấy ma. Chính bà cũng bị phản ứng của cô dọa sợ
" A Hinh, em bị sao vậy?"
Chị và mẹ Diệp đồng thời đẩy ghế ra, chạy đến bên Diệp Hinh, lo lắng nhìn cô.
" Anh ta, anh ta... anh ta là Bạch Tự, Bạch Tự!"
Diệp Hinh nắm chặt lấy ống tay áo của mẹ, thân thể run rẩy điên cuồng, cô chắc chắn không nhận sai cho dù hắn trông trẻ hơn nhiều, đã không còn tóc bạc, cũng không lạnh lùng như trước nhưng bộ dạng giống hệt Bạch Tự.
Chị gái nghe vậy thì bối rối nhìn chồng, " A Hinh, anh rể của em tên là Bạch Tự."
Cô ấy không hiểu tại sao em gái mình lại đột nhiên phản ứng mạnh mẽ với chồng mình như vậy.
" Đúng vậy, A Hinh, anh rể và chị gái của con kết hôn được 2 năm, không phải con đã biết tên của anh rể con hay sao?" Mẹ Diệp nắm lấy bàn tay run rẩy của Diệp Hinh.
" Có lẽ dạo này A Hinh áp lực học hành quá nhiều."
Bạch Tự cười nhẹ với Diệp Hinh, không tỏ vẻ khó chịu trước phản ứng của cô mà còn biện minh cho hành vi thô lỗ đó.
Nhìn người đàn ông mặc vest và giày da nở nụ cười hiền lành, Diệp Hinh vốn đang không ổn định tâm lý cũng không khỏi nghi ngờ bản thân, không biết Bạch Tự trong "giấc mơ" và Bạch Tự trước mặt cô có phải thật sự không phải cùng một người hay không.
" Suốt ngày điên điên khùng khùng, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-cam/1021925/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.