Ân Trường Hoan vẫn luôn hoài nghi lúc trước mang thai Phó Thần rõ ràng nằm mơ thấy một bé gái, tại sao lúc sinh ra lại biến thành con trai, mãi đến khi sinh đứa bé thứ hai ―― Phó Du, nàng mới hiểu rõ thì ra những gì của nàng mơ thấy không phải giới tính hài tử mà là tính cách.
Phó Thần mặc dù là nam nhi, nhưng từ nhỏ đã thích chưng diện, hoàn toàn giống như một nữ nhi, chỉ là Phó Du thì không giống, lúc con bé chào đời ―― không khóc, ma ma đỡ đẻ vỗ vỗ mấy cái mới oe oe hai tiếng.
Vừa mang thai Phó Du, thái y còn chưa bắt hỉ mạch thì Ân Trường Hoan đã mơ thấy một giấc mộng, mơ thấy nàng bị lạc trong một khu rừng rậm đến che khuất bầu trời, đúng lúc đang sốt ruột không biết phải làm sao để đi ra thì có một bé trai xuất hiện trước mắt nàng, nói muốn dẫn nàng đi ra khỏi đây rừng, trao đổi là Ân Trường Hoan phải đưa nó theo cùng.
Vừa tỉnh giấc Ân Trường Hoan còn chưa ý thức đây là thai mộng, mãi đến vài ngày sau thái y nói nàng mang thai thì nhớ tới giấc mộng đó, chắc chắn nói "Lần này hẳn là một nhi tử."
Lúc này Ân Trường Hoan còn chưa nhận ra thai mộng của nàng rất đặc biệt.
Nhược Vân còn đang đắm chìm trong niềm vui Ân Trường Hoan lại mang thai, không chút nghĩ ngợi nói "Chủ tử lần trước còn nói nhất định là nữ nhi."
Ân Trường Hoan cứng lại, có chút không chắc chắn "Thế nhưng ta mấy ngày trước nằm mơ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109205/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.