Ân Trường Hoan che miệng ngáp một cái, mặt mày gật gù, xem ra tối hôm qua ngủ không ngon.
"Muội sao vậy?" Bình Dương đã là thê tử đụng đụng cánh tay Ân Trường Hoan "Đã trễ thế như vậy mà muội còn chưa tỉnh ngủ hả?"
"Không có cách mà. " Ân Trường Hoan bảo cung nữ đổi một cốc trà đặc "Hôm qua thái tử vừa mua cho ta một cuốn thoại bản, kể chuyện ly kỳ, mà lại rất đẹp, thực sự không bỏ xuống được, xem đến nửa đêm mới ngủ."
"Thái tử còn mua cho muội thoại bản?"
"Vì sao lại không?" Vẻ mặt Ân Trường Hoan nghi hoặc hỏi lại "Ta thích thì chàng ấy sẽ mua cho ta, đây không phải rất bình thường sao?"
Thế nhưng kia là thái tử một ngày trăm công ngàn việc, Bình Dương lắc đầu, mỗi khi nàng cảm thấy thái tử đã quá sủng Ân Trường Hoan, không thể sủng Ân Trường Hoan thêm được nữa thì hai người này sẽ đánh vỡ giới hạn mà nàng biết.
Nàng cùng Hứa Ngạn thành thân hơn một tháng, mặc dù Hứa Ngạn đối với nàng không tệ nhưng so với thái tử và Trường Hoan thì còn khá xa, Hứa Ngạn đối nàng tựa hồ như thiếu đi cái thân cận giữa phu thê.
Bình Dương cụp mắt xuống, có thể là thời gian ở bên nhau của họ ngắn, thái tử cùng Trường Hoan quen biết nhau đã lâu nên mới như thế.
"Nương nương." Một cung nữ tiến đến bẩm "Đoan vương gia và Đoan vương phi đến."
Hoàng hậu từ ái nói "Mời tiến đến."
Trà đặc đổi xong, Ân Trường Hoan lập tức uống hai ngụm. Nếu nàng chỉ là quận chúa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109155/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.