"Gia Hòa trưởng công chúa?" Ân Bác Văn nghi hoặc, tiếp theo cười lạnh nói "Ta không hiểu ngươi đang nói gì?"
Diệp Hoàn bình tĩnh nhìn Ân Bác Văn một lúc, nhẹ nhàng cười một tiếng "Không hiểu cũng không sao."
"Oan có đầu nợ có chủ, người làm việc ác thì dù là sớm hay muộn cũng đều sẽ phải đền tội." Hắn gằn từng chữ "Một kẻ cũng chạy không thoát."
Mặt Ân Bác Văn âm trầm, khóe miệng nở nụ cười trào phúng "Đều nghe nói Diệp đại nhân là khiêm khiêm quân tử, đáng lẽ thế nhân nên nhìn thấy bộ dáng bây giờ của ngươi."
"Cái này không cần ngươi quan tâm. " Diệp Hoàn nói "Ngươi vẫn là nên ngẫm lại tương lai Ân gia đi."
Diệp Nhiên nhìn sắc mặt Diệp Hoàn, cảm thấy từ khi công tử thích quận chúa liền bắt đầu thay đổi, hiện tại lại trở nên cay nghiệt như vậy, tiến bộ không ít nha.
"Ta còn tưởng rằng hắn có thể luôn giữ được bình tĩnh." Sau khi ra khỏi nhà lao, Diệp Nhiên nói.
"Hắn bình tĩnh chẳng qua là cảm thấy bản thân không có tội, hoặc là nói mặc dù có tội nhưng không lớn. Hiện tại đã có phán quyết, hắn nếu còn có thể bình tĩnh thong dong ta ngược lại phải bội phục hắn."
Diệp Nhiên thấp giọng "Kia là Gia Hòa trưởng công chúa sao?"
"Không biết. " Diệp Hoàn giương mắt kiểm, muốn nói gì đó nhưng là khi nhìn thấy người phía trước liền ngừng lại, nở nụ cười tươi, kinh ngạc gọi "Quận chúa."
"Diệp đại nhân!" Ân Trường Hoan đi đến chỗ Diệp Hoàn, nhìn thấy phía sau Diệp Hoàn là nhà lao, nàng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109112/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.