Đoạn Văn Chu thành thật nói: "Không biết." Nước sông đen kịt, xem ra ô nhiễm tương đối nghiêm trọng.
Tiêu Tễ dừng một chút rồi đột nhiên lên tiếng.
"Là cuống rốn."
Cuống rốn trẻ em.
Ngay khi Tiêu Tễ nhìn chằm chằm vào dòng sông, cuối cùng hắn cũng hiểu được công viên giải trí này khiến hắn nghĩ đến điều gì. Bầu trời tối tăm, nhiệt độ không lạnh cũng không nóng, nước sông chảy qua toàn bộ công viên rồi khô cạn, các thiết bị giải trí liên tục lấy nước từ con sông để cung cấp năng lượng.
Lẽ ra hắn nên sớm nghĩ tới, nếu gấu nhỏ thật sự là đứa bé trong bụng vợ tên tù nhân, thì nơi đứa bé nằm —— hẳn là trong bụng mẹ!
Công viên giải trí hình tròn này là tượng trưng cho tử cung của người mẹ, dòng sông không ngừng phập phồng là máu từ cuống rốn cung cấp năng lượng cho toàn bộ công viên giải trí, cho nên con sông cuối cùng cũng sẽ cạn! Bầu trời tối đen như mực thì càng dễ giải thích hơn, em bé trong bụng mẹ thì làm gì thấy được ánh sáng chứ.
Nhưng mà—— vẫn còn một vấn đề!
Tiêu Tễ nhìn cánh cửa đang đóng chặt, nếu như suy đoán trước đó của hắn là chính xác thì cánh cửa đó hẳn là tượng trưng cho âm đ*o của người mẹ, ra khỏi cửa là tượng trưng cho một đứa trẻ được ra đời.
Nhưng cánh cửa lúc này đã bị khóa chặt, trói buộc chủ nhân nơi này và sinh linh bé nhỏ khao khát được sinh ra ở công viên trắng đen này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-to-tinh-thong-quan-tro-choi-chet-choc/3384477/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.