Tiêu Tễ không nói gì.
Hắn đi về phía cửa, vừa đi vừa cởi áo blouse trắng trên người, phủ lên thi thể đứa trẻ bị tên tù nhân lột sạch quần áo.
"Ngủ ngon, mơ đẹp."
Hắn nhẹ nhàng nói, chạm vào khóe miệng đang nhếch lên của đứa trẻ.
Một vật cứng được được giấu trong miệng đứa trẻ—— giống như một chiếc chìa khóa.
Có tới hai chìa khóa để rời khỏi mật thất! Cái thứ nhất được giấu trong bụng Trần Thừa, một cái khác, lại được giấu trên thi thể của đứa trẻ được mặc quần áo. Trần Thừa cũng không thực sự như Quỷ Tước nói, một chút đồ vật cũng không quyên tặng, ít nhất là vì làm bộ, hắn cũng vì mấy đứa nhỏ ở vùng núi mà quyên góp một ít đồ vật, đây là chút thiện ý còn sót lại của hắn.
Một chút thiện ý này cũng để lại cho anh ta một lối thoát cuối cùng, đáng tiếc là Trần Thừa không thể nắm bắt lấy cơ hội này.
【!! Hắn đã sớm biết từ khi hắn kiểm tra thi thể rồi nhỉ! Nhưng mà một chút hắn cũng không thèm nói. 】
【 Khả năng quan sát và suy luận thực sự rất mạnh!!! Nếu có thể sống sót, liệu cậu ta có thể tham gia chiến dịch thủ lĩnh tân sinh năm nay không? 】
【 Tên học sinh mới này...... thà cứu một tên sát nhân đã giết mẹ mình còn hơn là một "nhà từ thiện", thật sự rất thú vị đấy...... Tui rất tò mò, ở trong lòng hắn, tiêu chuẩn đánh giá xem một người có đáng được hắn cứu hay không sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-to-tinh-thong-quan-tro-choi-chet-choc/2865944/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.