Lâm Hoài Hạ chỉ vào Tô Viễn Thần: “Anh, ngồi phía sau đi, ghế phụ là của em.”
“Em không lái xe?”
Lâm Hoài Hạ kiêu ngạo hừ một tiếng: “Hừ, bạn trai em lái!”
Nói xong, mặt cô đỏ bừng, ánh mắt đảo quanh, trong lòng bất an, hơi lườm Lục Nghiễn một cái.
Có phải anh vừa có ý đó không?
Lục Nghiễn cười nở hoa, lưu loát mở cửa xe, xách Tô Viễn Thần xuống xe.
Lục Nghiễn tay vịn cửa xe, đỡ Lâm Hoài Hạ lên xe.
Lục Nghiễn ngồi vào ghế lái, thân mật thắt dây an toàn cho cô bạn gái mình ngày đêm mơ ước.
Tô Viễn Thần cực kỳ bất mãn: “Lâm Hoài Hạ, em đối xử với anh trai mình như thế à?”
“Anh trai?”
Tô Viễn Thần đắc ý: “Cha tìm được giấy khai sinh, anh ra trước em mười phút, anh chính là anh trai.”
Lâm Hoài Hạ ngắt lời nói: “Nhà anh ở đâu, bọn em đưa anh về.”
“Không được, đưa người này…”
“Tôi là Lục Nghiễn.”
“Đưa anh Lục Nghiễn này về trước, sau đó em về nhà với anh, tối qua ông nội biết tin xong vẫn luôn muốn gặp em, nhưng em không trả lời tin nhắn của anh cả nên mọi người đều nghĩ là em không vui, không dám liên lạc với em.” Giọng điệu Tô Viễn Thần mang theo ai oán.
Hina
Haiz, chuyện đã tới nước này thì gặp mặt đi. Là người lớn rồi, đừng có trốn tránh.
Lục Nghiễn phụ trách lái xe, dọc đường cũng nghe rõ ràng toàn bộ câu chuyện, không ngờ lại xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749226/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.