Điền Thanh đắc ý đến mức dùng điện thoại quay video, còn chụp ảnh mình đang ăn mì lạnh đăng lên trang cá nhân, kèm câu: “Cùng ăn mì lạnh của Quán ăn vặt nhà họ Lâm nào!”
Bình luận lập tức hiện lên:
Thím hai: Đến thị trấn Liễu Giang à?
Chú hai: Phần chú một miếng, đợi chút chú tới ngay.
Anh họ: Cả anh nữa.
…
Điền Thanh đặt điện thoại xuống, lập tức hối hận vì sự đắc ý của mình.
Có hối hận cũng đã muộn, cô ấy vội vàng bổ sung thêm cho mình nửa bát nữa.
Phương Siêu một lần nữa trở thành thợ quay phim miễn phí, vừa bóc vải cho bạn gái vừa hưởng thụ những nụ hôn và cái ôm, trên mặt cười đến sắp tê liệt.
Bà Táo trong phòng kích động nhảy cẫng lên: “A a a, fan lại tăng lên rồi.”
Lâm Hoài Hạ cũng nhìn thấy, bởi vì không gian của cô lại có thêm hai mảnh đất, cô đã có hai mảnh làm trắng dưỡng da.
Nhanh chóng trồng khoai trên mảnh đất này.
Mảnh làm trắng dưỡng da trước đó cô
trồng nấm tuyết dại, đã lấy ra một ít phơi khô, dạo này quán ăn bận rộn nên cô chưa có thời gian ăn thử.
“Ngày mai hầm một nồi ăn thử xem.”
Sáng hôm sau, vừa rời giường cô đã cho nấm tuyết ngâm sẵn vào nồi hầm, sau đó mới bắt đầu chuẩn bị bánh bao, mì lạnh, bún gạo bán ăn sáng.
Còn chưa đến giờ mở cửa, đã có rất nhiều người xếp hàng ngoài cổng. Bà Dịch vào nhà bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749205/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.